Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Đi Chiang Mai

Chiang Mai là một tỉnh lớn của Thái Lan, là một trong những trung tâm lớn góp phần hình thành nên vương quốc Thái Lan hiện nay. Chiang Mai cũng là một trong những điểm đến thu hút khách du lịch vào bậc nhất nhì của Thái Lan. Nhưng không giống Bangkok hay Pattaya, Chiang Mai thu hút du khách bằng sự êm đềm, thanh bình và chậm rãi. Chiang Mai cách Bangkok tương đương khoảng cách Sài Gòn – Đà Nẵng. Du khách đến Chiang Mai, nếu thích sống chậm thì ở khu trung tâm thành cổ, vãn cảnh chùa, ăn uống, lang thang chụp ảnh bằng xe đạp hay đi bộ. Nếu thích mạo hiểm khám phá thì đi vào khu bảo tồn với đủ mọi thứ từ trekking đến chèo thuyền, đu dây nhảy thác. Khách già trẻ lớn bé điềm đạm hay sôi nổi đều có thể tới Chiang Mai. Đó là cái mà các thành phố du lịch của Việt Nam mình chưa làm được.

Có nhiều cách đi Chiang Mai. Một là mua vé của air asia bay quá cảnh Bangkok. Hai là bay sang Bangkok rồi mua vé máy bay nội địa đi Chiang Mai. Ba là bay sang Bangkok rồi đi xe bus hoặc xe lửa đến Chiang Mai. Mình đi theo cách thứ ba, bằng xe lửa. Đi theo cách này, có một điều phiền là từ sân bay, bất kể là Suvarnabhumi hay Don Muang, bạn đều phải tìm cách đi đến ga xe lửa hoặc bến xe. Nhưng du lịch Thái Lan lại hơn Việt Nam mình bởi hệ thống tàu điện đi khắp Bangkok vừa thuận tiện lại vừa rẻ. Bản đồ tàu điện Bangkok, du khách có thể lấy thoải mái tại sân bay. Tại sân bay Suvarnabhumi, xuống tầng hầm là bến tàu điện Airport Railway Link. Có 2 loại tàu, một là Express Line, chạy thẳng từ sân bay đến trạm Makasan, không dừng trạm nào. Hai là loại railway thường, dừng 4 trạm trước khi đến Makasan, giá từ sân bay đến Makasan là 35bth/ người. Nếu có tiền mệnh giá dưới 100bth thì có thể mua vé tự động. Bấm chọn English, bảng sẽ chuyển sang tiếng Anh, bấm chọn điểm đến, số người xong đút tiền vào khe, máy sẽ tự động trả ra tiền thối và vé xe. Vé xe là cái đồng nhựa như trong casino. Nếu không có tiền mệnh giá nhỏ thì đến quầy vé mua. Để qua cửa, quét mặt chữ vào máy quét. Lưu ý là phải giữ cái thẻ nhựa đó để đút vào máy thì mới ra khỏi ga được. Bằng không xem như mình đi lậu vé.Khi đến trạm Makasan thì xuống tàu, xuống một tầng và đi về phía có chữ Phetchaburi. Theo đường đó đi thì sẽ đến trạm thứ 2 bán vé tàu MRT. Mua vé tự động như trạm đầu tiên, chọn ga đến là Hua Lamphong, giá 29bth. Đến trạm cuối, đi về phía số 2, lên khỏi mặt đất rẽ phải là ga Hua Lamphong. Vào ga, phía tay trái là quầy bán vé. Muốn mua vé phải có passport nên không thể mua trực tuyến. Có thể tham khảo giờ tàu chạy, loại ghế và giá vé tại www.railway.co.th. Nếu chưa đến giờ tàu chạy, có thể gửi hành lý ở phía cửa ra đối diện quầy vé. Nếu hành lý kích thước bình thường, không quá khổ thì gía 50bth/ kiện/ ngày. Khi mình bảo gửi 1 hour, anh bạn kêu same price. Hehe. Tàu lửa là một trải nghiệm rất thú vị. Mình đi vé đắt nhất giá 800bth (nhưng không có chai nước và khăn lạnh), giường nằm máy lạnh. Tàu chạy không ồn như tàu Việt Nam, và đặc biệt mỗi giường nằm đều có rèm che rất kín đáo. Bận từ Chiang Mai về Bangkok, mình thậm chí còn được đi toa dành riêng cho phụ nữ và trẻ em. Hihi. Lưu ý là tàu lửa Thái dùng “car” để chỉ toa tàu nhé, toa số 3 sẽ ghi là car number: 3. 

Ở Chiang Mai, nên thuê guest house phía ngoài thành cổ, chỉ cần đi bộ khoảng 10p là vào đến. Giá các guest house khoảng độ 350 đến 800bth tùy loại phòng quạt hay máy lạnh. Trong khi trong khu thành cổ, giá thấp cũng phải 1800bth. Các điểm tham quan ở Chiang Mai, chỉ cần search trên mạng là ra.

Chiang Mai, theo mình, so với Hội An thì không có gì đặc sắc hơn. Nhưng họ khai thác tốt, quảng bá tốt; đặc biệt là toàn dân làm du lịch rất chuyên nghiệp và rất có khiếu thẩm mỹ. Trong khu thành cổ Chiang Mai, có cả tỷ quán beer, quán cafe và tiệm massage nằm san sát nhau. Nhưng không có quán nào decor giống quán nào mà tất cả các quán đều có duyên riêng. Cũng không có chuyện nhân viên quán ra lôi kéo, nắm khách kéo vào. Càng không có chuyện chửi nhau giành khách. Cái này thì Việt Nam mình phải học nhiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét