Thứ Tư, 22 tháng 4, 2009

Chuyện... đủ thứ chuyện

Beo đi học mẫu giáo, cuối tháng về khoe là con được 4 phiếu bé ngoan. Hỏi sao con biết (vì cô giáo vẫn chưa phát sổ), Beo nói con thấy cô dán phiếu vào sổ của con. Lại hỏi sao con biết đó là sổ của con, Beo nói bạn Minh Hoàng biết chữ, đọc tên con trên cuốn sổ nên con biết. Cả lớp lá hơn 50 đứa, chỉ có mỗi mình Beo chưa biết chữ. Chiều về nhà bà nội, xem phim hoạt hình với thằng anh con bác bằng tuổi, Beo toàn phải nghếch cổ nghe anh đọc chữ thì mới biết phim gì. Cả nhà nội rối rít sốt ruột vì 2 anh em bằng tuổi mà Beo chưa học chữ, chỉ mới biết mặt số. Mình cãi nhau mấy bận vì cái chuyện này. Hic hic.
Hết hè này Beo sẽ vào lớp 1. Ai cũng hỏi cho Beo học trường nào, có xin cho Beo vào trường điểm không. Mình ngẩn người ra vì chưa hề nghĩ tới. Hồi mình đi học, có trường điểm gì đâu, cứ cái trường gần nhà mà đi học, lội bộ đến trường suốt thời tiểu học. Hết cấp 1 cứ đúng tuyến mà vào cấp 2, rồi cứ thế mà vào cấp 3. Ngoại cũng chưa từng phải nghĩ chuyện xin trường xin lớp gì cả. Mà mình vẫn cứ học hành đàng hoàng, có sao đâu.
Sắp có một cuộc thi, trong đó có phần thi kiến thức tổng quát về lịch sử, văn hóa, xã hội, kinh tế…Và không có tài liệu ôn thi. Bạn hỏi tôi tìm tài liệu nào để học. Cái này thì chịu, chẳng thể giúp gì. Bởi những kiến thức đó phải tích lũy bằng cả một quá trình. Mà nội dung mênh mông như thế, làm gì có sách nào ghi cho hết để mà học. Mà có học, cũng chẳng thể hết được quyển sách đó. Hic hic!
Hôm nào đó gần đây, báo (hình như Tuổi Trẻ) có đưa tít là một quan chức nào đó bảo rằng cán bộ bây giờ ít chịu học tập nâng cao trình độ và kiến thức. Đúng là có nhiều người chẳng chịu học thêm nữa khi đã có bằng cấp đúng chuẩn. Nhưng nếu dùng bằng cấp để đánh giá xem cán bộ có học tập nâng cao trình độ không thì e rằng hơi bị khó. Bởi có những kiến thức chẳng có trường nào dạy và cấp bằng. Bởi có những người đi học những điều mà họ thích dù cơ quan không yêu cầu. Bởi có những người có đi học, có bằng mà chẳng có cái gì trong đầu.