Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

Công nhận

HBO chiếu lại bộ phim cũ. Nhân vật chính do Robin William thủ vai, kể chuyện một robot ở thời công nghệ cao có hình dáng bề ngoài như con người. Và sau hơn 100 năm tự hoàn thiện mình, chàng robot đã yêu và được yêu bởi một con người thật sự. 

Khi được hỏi phần nào trên cơ thể là phần người, Andrew đã đặt tay lên tim. Một robot đã kiên trì hàng trăm năm để có trái tim thật sự của một con người, dù điều đó phải đánh đổi bằng sự bất tử của một robot. Nhưng có những người, chỉ cần một giây thôi, đã biến trái tim mình thành một cái máy có duy nhất một công dụng là duy trì sự sống - dẫu cho sự sống đó chỉ có giới hạn.

Khi được hỏi việc công nhận là người có ý nghĩa gì, Andrew nói rất đơn giản là "để được công nhận như vốn có, không hơn không kém". Hình như không có nhiều người nghĩ như Andrew. Người khác nhìn nhận mình kém so với vốn có thì chắc là khó mà bằng lòng .  Nhưng  trả lại sự công nhận hơn cái vốn có, thì chắc lại càng khó.

Công nhận như cái vốn có, không hơn không kém - có lẽ chính điều đó làm cho việc công nhận người khác trở thành khó khăn.

Đó là một bộ phim rất hay, dễ thương, cảm động nhưng làm ta đau đầu!

6 nhận xét:

  1. Công nhận là bộ phim này rất hay.

    Trả lờiXóa
  2. phim hay, và tui hiểu bà suy nghĩ điều gì. cố lên nha....

    Trả lờiXóa
  3. Okoka ạ,
    phải mất một trăm năm khó nhọc, người máy mới có được trái tim của con người. Nhưng có được bộ phim đầy ý nghĩa ấy, con người mất bao nhiêu năm, trải qua bao nhiêu cuộc chiến tranh và mất đi bao nhiêu hạnh phúc để ngộ ra được một điều tưởng như đơn giản của người máy kia chứ?!

    Trả lờiXóa
  4. Chou cũng thấy thích khi tình cờ xem film này trên HBO.

    Công nhận như vốn có - robot còn biết "cần" một sự công nhận đầy tự trọng như vậy, chứ có nhiều người hẳn hoi mà hông chịu công nhận như chính mình vốn vậy đâu, mún hơn hà, hehe.

    Trả lờiXóa